Ôi, kính mát hàng hiệu

Không có việc gì khó,
Chỉ sợ tiền không nhiều,
Đào núi và lấp biển,
Không làm được thì thuê. :cuoibebung:

Hai câu đầu là do tôi ngẫu hứng nghĩ ra và post trên facebook. Hai câu sau là của một bạn đáp trả. “Hậu quả” thì các bạn đã thấy rồi đó.
Vài ngày trước, tôi có tìm được một trang bán mắt kính hiệu RayBan trên mạng với giá rẻ bất ngờ. Mối nghi lớn đến nỗi tôi phải viết mail hỏi RayBan USA xem đó có phải là trang liên kết hay RayBan USA có chính sách bán giảm giá cho trang đó hay không mà nó lại bán với giá rẻ như vậy. Chỉ bằng hoặc hơn 1/2 giá của RayBan USA. Hôm nay, tôi nhận được mail trả lời :

It appears that the website you’re asking about is selling counterfeit sunglasses, and has been reported

Email nói rằng trang web mà tôi nhờ họ xem giúp là một trang bán hàng giả và đã được “chỉ điểm”. Trời ạ, đúng thật là khó tin và nó càng củng cố cho tôi một niềm tin : mắt kính hàng hiệu không bao giờ rẻ cả. Có lần tôi đã đọc một bài báo ở Việt Nam và họ chỉ ra rằng, các kính mát thực sự có tác dụng bảo vệ mắt không bao giờ có giá rẻ, nhất là khi nó thuộc các nhãn hiệu hàng đầu.

Tôi hay về Vũng Tàu bằng xe máy, mất khoảng 2 giờ 30 phút cho quãng đường gần 120 cây số. Con đường về Vũng Tàu giờ đây là một trong những con đường dã man nhất mà tôi từng thấy. Chả hiểu họ làm đường cái kiểu gì mà chỗ lồi, chỗ lõm, chỗ cao, chỗ thấp, chỗ…xuống hàng (ý tôi là sụp hố !). Bảo đảm con đường này thọ chừng vài năm à. Đi xe máy đúng là ám ảnh bởi vì quá nhiều bụi. Cuối cùng tôi quyết định phải mua 1 cái mắt kính để chạy xe nhưng tôi thừa biết là phần lớn các mắt kính bán ở các cửa hàng là hàng giả, hàng nhái.
Có một lần, tôi vào một cửa hàng trên đường Nguyễn Thị Minh Khai, nó rất rộng và mở điện sáng choang vào buổi tối. Dọc theo chiều dài cửa tiệm có treo băng rôn là bán mắt kính hàng hiệu giá rẻ và tôi cũng vào xem thử. Với con mắt…cận thị và…mù tịt về các nhãn hiệu kính, cuối cùng tôi cũng chọn cho mình một cái giá khoảng 1.6 triệu chỉ bời vì “nhìn nó cũng được và có nhãn hiệu”. Quan trọng là tôi muốn có một cái mắt kính để đeo cho lần về Vũng Tàu sắp tới.
Nhắm để đó chơi, tôi đi dạo một vòng thì được cô-hàng-xóm chỉ một cái mắt kính thuộc dạng hàng hiệu nhưng bị…trầy sơn ở gọng kính.
– Hàng hiệu gì mà kì vậy ?! Coi chừng cái kia cũng vậy luôn đó, thôi đi đi, đừng mua !”
Vậy là tôi rời khỏi cửa hàng trong ngậm ngùi và cay đắng. Đau đớn thay những lần sau về Vũng Tàu phải hứng chịu bụi đường kinh khủng, có lúc con mắt gần như không thấy gì. Nhưng tôi quyết tâm không mua nữa bởi vì chả biết thật giả mà lần, có khi còn tiền mất mắt mang nữa. Bởi vì đeo các mắt kính kém chất lượng về lâu dài sẽ làm hại mắt, đó là chưa nói nó không có tác dụng chống tia cực tím và cac tia có hại từ ánh nắng mặt trời. Với lại, loại kính tôi cần mua chưa thấy bán ở trên mạng như hình bạn thấy đó. Nếu biết rõ nhãn hiệu và mã số thì sẽ tìm thấy một số trang ở VN bán nhưng giá khá cao.
Ôi, kính mát hàng hiệu
Đến khi quyết tâm bị…ăn mòn và “đong đếm” tiền bạc đầy đủ, tôi quyết định khăn gói lên…Amazon và tự tìm cho mình một cái kính mát để chạy xe. Và tôi tìm được cái hiệu RayBan như hình minh họa với giá khoảng $100, sau đó nhờ thằng em gửi về Việt Nam. Và tôi hạnh phúc với nó, ai cũng khen đẹp, hehe 🙂
Kính này chuyên dùng để chạy xe đường dài tốc độ cao nên nó ôm sát mắt. Màu vàng giúp làm dịu ánh nắng mặt trời và tôi cảm thấy rất dễ chịu khi chạy “ngược sáng” với mặt trời ở trước mặt. Thậm chí tôi có thể…lén nhìn mặt trời mà không cảm thấy bị chói.
Đến giờ, tôi đã không hối hận khi bỏ tiền ra mua cái này, xứng đáng với bao lần chịu khổ để chờ đến này đủ tiền mua một cái kính mát đúng nghĩa. Hạnh phúc hơn là khi tôi trả tiền lại cho thằng em, nó không chịu lấy lấy mới…vui chớ ! Vậy là được cái mắt kính miễn phí ! Đúng là trời không phụ lòng người mà :v_deokinh2: , haha.
Và con đường quốc lộ nối Tp.HCM với Vũng Tàu : MẤY ÔNG MUỐN HOÀN THÀNH LÚC NÀO THÌ CỨ VIỆC, TÔI ĐÂY CÓC SỢ NỮA !
[P/S : Chỉ sợ vấp ổ voi té thôi :cuoibebung: ]

10 Comments
  1. Cho cái hình lên xem nào!!!

  2. Em cũng có 1 cái y chang AHX cũng của Rayban, nhưng tròng kính thì màu xanh nhạt, nhìn mát mắt lắm với lại nó là kính có thể nhìn thấy dc ban đêm…Nhưng mua chỉ $80… hay là nó tính thêm tiền shiping cho anh??

  3. Nếu thường xuyên đi quãng đường dài như vậy, việc mua một cái kính chất lượng là sự đầu tư vì sức khỏe. Mình chỉ đi các quãng đường ngắn, cũng muốn mua cái kính tốt nhưng biết thế nào cũng gặp hàng nhái nên mình … chủ động đi mua hàng vài chục nghìn luôn, lỡ có bị mất cũng đỡ tiếc!
    AHX đeo kính vào rồi chụp cái ảnh xem có … “dễ xương” không nào! 😀

  4. ĐI đường xa thì em đội cái MBH to, loại có kiếng, vậy là không sợ nắng, ko sợ mưa, ko sợ bụi nữa :-P, mỗi tội đi 1 quãng là phải xoay cổ giống tập thể dục cho đỡ mỏi

    • @Trung, thuan : mắt kính thì đẹp nhưng người đeo nó thì xấu. Tốt nhất là tốt khoe xấu che, hehe.
      @JosNguyen : Có thể do màu khác nhau nên giá khác nhau. Tiền shipping thì miễn phí khi tôi mua cái mắt kính này.
      @Phạm Trung Hiếu : nhưng bạn có công nhận rằng nó nóng cực kỳ không ? hehe. Bảo vệ 360 độ nhưng mình phải chịu nóng và chịu nặng. Còn như bình thường thì nhẹ và mát nhưng phải chị bụi. Mỗi người sẽ phải đối mặt với thử thách của cuộc sống, của mình.

  5. Thử mua cái kính 20k xem có jì khác , post lên cho mọi người tham khảo với AHX . Thế có cái khẩu trang hàng hiệu không AHX , Đường bụi lắm !

    • Haha, cuối cùng thì điều tôi lo sợ cũng đến nhưng thực sự mà nói thì tôi không hối hận khi viết bài này. Mọi người vẫn thường hay nói “Cái thằng $ tiền nó không biết để làm gì mà đi mua mấy chiếc xe hơi trị giá vài tỷ xếp đống ở nhà, phí tiền !” và bản thân tôi cũng thấy đúng là phí tiền thật.
      Năm ngoái, tôi đã cuống cuồng đi tìm một cái khẩu trang hàng hiệu thực sự với mục đích : giúp tôi che chắn cái lỗ tai khi chạy xe ngoài đường quốc lộ và tôi đã tìm được cái khẩu trang Kissy giá gần 50 ngàn đồng trong siêu thị. Trước đó tôi đã có khoảng từ 4 đến 5 cái mua ngoài đường, loại 10 ngàn hoặc 5 ngàn một cái nhưng tuổi thọ của nó không cao và bản thân tôi mang thấy rất khó chịu. Vứt đi không tiếc bởi vì nó quá xấu, ít nhất là với cái mà tôi đã từng mua. Có lần mới mua xong, đeo vào là giống như địa ngục, cái mùi rất khó chịu, có lẽ do đeo liền mà không chịu giặt => lần đó muốn nổi điên. Quan trọng là khi đeo mấy cái bự đó, nó hay đập vào tai và bị ù tai khi chạy tốc độ cao.
      Chịu hết nổi tôi nhất định kiếm một cái khẩu trang xịn để xài lâu dài và tôi chọn cái Kissy loại ôm sát tai. Có lần giặt do nó nằm dưới đáy thau xà phòng nên không thấy => dội vô bồn cầu và thế là tiếc hùi hụi. Hôm sau, tức tốc ra siêu thị hồi bữa, mua cái khẩu trang hồi bữa, màu hồi bữa, giá hồi bữa…v…v…mà không cần suy nghĩ. Đến nay, tôi đã sử dụng cái mới mua sau này được 6 tháng. Nếu lúc đầu tôi tiếc tiền mà đi mua mấy cái không phù hợp với nhu cầu bản thân thì đến giờ đã tốn rất nhiều tiền. Tôi có vấn đề về mũi và bác sĩ đã nói là bị viêm mũi dị ứng. Bụi vô làm dị ứng là ắt xì liên tục và cực kỳ khó chịu. Có lần tôi chạy đoạn đường 60km trong tình trạng ắt xì liên tục và nước mũi chảy như suối. Chảy liên tục, liên tục. Và nếu tôi dùng một cái khẩu trang 5 ngàn hay 10 ngàn thì có lẽ nó đã ướt cả cái khẩu trang và để lộ ra ngoài. Nhưng với cái khẩu trang hàng hiệu 50 ngàn đồng của tôi, nó đã làm xuất sắc nhiệm vụ và nhìn vào sẽ không thấy bị ướt, đơn giản là do nó làm chất liệu tốt và dầy hơn, có nhiều lớp hơn so với mấy cái khẩu trang 10 ngàn bán ngoài đường.
      Với một số mặt hàng quần áo và dầy dép cũng vậy, tôi gặp các trường hợp tương tự. Hồi đó mua một đôi giầy 200 ngàn với tôi đã là rất sang nhưng đi phải chịu đau, có khi bong luôn da ở gần gót bàn chân. Nhưng phải chịu bởi vì không có tiền mua đôi giầy ngon hơn để đi, tôi đã chịu đựng đôi giầy hơn 1 năm. Và hiện tại, kinh tế tôi đủ khá để mua một đôi giầy tốt, bởi vì không cần thiết phải chịu đựng như vậy để làm gì. Tôi vừa mới đặt mua một đôi giầy Reebok bên Mỹ và thằng em sẽ gửi về trong đợt hàng sắp tới, giá của nó tính ra tiền Việt cũng hơn 1 triệu đồng. Tôi thà sắm một đôi tốt để mang lâu dài còn hơn là phải mua nhiều đôi để rồi nó bị rách, bị hỏng hay bị bong keo. Nếu ai hỏi tôi có mấy đổi giầy, tôi chỉ có 1 đôi.
      Hồi còn đi học không có tiền, mấy năm trời tôi không mua được cho mình bất cứ thứ gì. Đi xe đạp, về Vũng Tàu bằng xe buýt và bị nhét chật kín cái xe, có khi “đứng toàn tập” trên xe buýt với quãng đường 120km. Bởi vì giá xe buýt chỉ có khoảng 30 ngàn, trong khi giá xe tốc hành lên đến 65 ngàn, đơn giản là vậy. Nhưng bây giờ, tôi có nhiều thứ quan trọng hơn cần phải làm, thời gian gấp rút hơn nên không chọn cách đi xe buýt như ngày xưa nữa. Đó âu cũng là chuyện đời.
      Lúc tôi mua cái mắt kính này, ai cũng kêu xài sang quá ta, đại gia quá ta và tôi chỉ cười trừ, biết nói gì bây giờ ?! Họ có bao giờ gặp phải những chuyện như tôi không ? Họ có ở vào hoàn cảnh của tôi không ? Họ có bao giờ bị chảy mũi hay ắt xì liên tục trên đoạn đường 60 cây số ?
      Cuối tuần họ đi ăn chơi tốn tiền, nhưng tôi thì không, tôi để dành tiền để mua thứ tôi cần. Chiếc xe máy cũng vậy. Thời gian đầu đi làm, tôi nhất quyết không chịu mua một chiếc xe máy Trung Quốc hoặc xe cũ đã qua sử dụng theo lời khuyên của nhiều người. Tôi chấp nhận đi xe buýt kết hợp với đi bộ. Có lần không bắt được xe, tôi đã đi bộ từ đường Nơ Trang Long về đến bên Quận 2, qua luôn cầu Sài Gòn. Nếu bạn có một chiếc xe máy, dù là xe Trung Quốc thì bạn chắc chắn sẽ sung sướng hơn tôi rồi, đúng không ? Mỗi khi tới công ty là cái lưng áo ướt như chuột lột, nhưng tôi vẫn nhất quyết không mua một chiếc xe rẻ tiền. Tôi chờ ngày có đủ tiền để mua một chiếc xe Yamaha khoảng 24 triệu đồng. Với tôi đó là một chiếc xe xịn. Và tôi không điên đến nỗi chỉ vì muốn đi xe xịn mà chấp nhận đi bộ hoặc đi xe buýt để chờ này mua được chiếc …SH hay @.
      Và tôi thấy mình đã đúng. Xe đã mua được 1 năm nhưng tôi không cần phải sửa chữa hay làm gì với nó cả. Chỉ làm mỗi việc thay nhớt và đổ xăng để chạy. Trong trường hợp này, tôi có khả năng chịu đựng để chờ ngày có được một chiếc xe tốt. Nhưng với nhiều người khác, nhu cầu bắt buộc họ phải có một chiếc xe làm phương tiện và họ không đủ tiền để mua một chiếc xe 24 triệu như tôi thì họ có thể đi mua một chiếc xe Trung Quốc hoặc xe cũ đã qua sử dụng.
      Với nón bảo hiểm, tôi không bao giờ mua những cái nón 25 ngàn ở ngoài đường để đội lên đầu, tôi sẽ mua một cái mũ xịn. Nó phải đủ xịn để bảo vệ cái đầu và đủ đẹp để không bị coi là “điên”.
      Với quần áo. Nếu tôi đi ngang các tiệm bán quần áo ở đường Cầu Đen (qua cầu Sài Gòn hướng về quận 2). Bà chủ bán ở đó chắc chắn sẽ nhận ra tôi. Một người thường xuyên ghé để mua hàng “si đa” mặc đi làm. Bởi vì lúc đó tôi không có đủ tiền để mua 1 cái áo vài trăm ngàn, nếu làm như vậy thì tiền nhà, tiền điện tiền nước, tiền đi xe buýt….lấy đâu ra để mà trả ? Và tôi chọn mua những cái áo hàng “si đa” mặc dù ngoài chợ có bán những cái áo mới toanh nhưng có giá tương đương. Nhưng chất lượng thì không. Mặc vài bữa là cái nút muốn đứt ra vì bong chỉ. Cơ thể chỉ cần ra một tý mồ hôi là nó “thấm đẹp” luôn !
      Tôi đã chấp nhận mặc hàng “si đa” và cỡ áo hơi rộng một tí để chờ ngày hôm nay. Tôi có thể mua những cái áo hàng hiệu phục vụ cho nhu cầu làm việc và giao tiếp ngoài xã hội, đơn giản bởi vì tôi có tiền. Nhưng không có nghĩa là tôi sẽ bỏ tiền ra để mua những cái áo giá lên đến 600, 800 hay 1 triệu đồng. Với tôi, áo hàng hiệu chỉ dừng lại ở con số 300 ngàn đồng là cao, là đủ cho nhu cầu bản thân.
      Với cái mắt kính hàng hiệu bên trên, có 3 lý do tôi chọn nó :
      1. Hàng hiệu : nó thực sự có tác dụng bảo vệ mắt.
      2. Kiểu dáng : đây là loại chuyên dành để chạy xe đường trường, ôm sát mắt và ngăn ngừa mụn, à nhầm, ngăn ngừa bụi tối đa.
      3. Giá rẻ : đó là cái có giá thấp nhất trong dòng kính này của RayBan. Và tôi sẽ không bỏ thêm tiền để mua một cái có giá cao hơn. Bởi vì cái này đã quá đủ cho nhu cầu.
      Cuối cùng, tôi rút ra cho mình một bài học là : những gì cần thiết cho nhu cầu cá nhân thì tuyệt đối tôi không tiếc tiền để mua nhưng cũng không có nghĩa là mua hàng quá xa xỉ. Quan trọng là bản thân thấy thoải mái và hài lòng với những gì mình đang có là đủ, dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào.

  6. AHX viet dung qua!!
    Em nam nay bat dau lam sinh vien ne, ra ngoai roi thay co nhieu thu muon muc qua.
    Nhung cung danh ngam ngui cho co 1 ngay duoc nhu AHX vay ^^!

  7. ẠNH HÀNG XÓM CHIỆU KHÓ QUÁ CHÚC ANH THÀNH CÔNG CHO TÔI HỎI TÝ ANH LÀM NGHỀ GÌ THẾ?TÔI CÓ THỂ HỌC TỪ ANH ĐƯỢC KHÔNG?

  8. @Linh : cố lên nhé !
    @Mai Tiến Linh : Hiện tại tôi đang làm lập trình cho một công ty tin học. Hình như đợt trước bạn là một trong số các bạn nhận được đĩa Englisht Study Pro 1.0 thì phải 🙂

Trả lời Trung Huỷ phản hồi